The Blog

Mẹ tôi hiện đang sống một mình trong khách sạn rộng khoảng 30m2, phía sau có phòng tắm riêng rộng 4m2. Mẹ mình ở đó hơn 15 năm rồi, cô chủ rất tốt bụng và thân thiện, ở bao lâu cũng được. Sau đó tôi kết hôn và sống với chồng hàng tháng tôi đều về thăm anh. Tôi từng nói sẽ chuyển đến ở cùng khách sạn với cô ấy nhưng cô ấy sợ ở chung khách sạn tôi không thoải mái. Con trai nhỏ nhà tôi hay về thăm bà ngoại, cháu thích chơi và ở với bà nhưng mỗi lần đi vệ sinh phải gọi bà đuổi gián, xả nước, lo cho hai bà. — Phòng tắm chật hẹp và ẩm mốc do nền thấp. — Một ngày nọ, khi cô ấy muốn sửa lại bồn cầu, khi cô ấy nghĩ rằng nó sẽ trở nên bằng phẳng sau khi thay bệ ngồi bồn cầu, mắt cô ấy sáng lên. Tường. Căn phòng trọ sửa sang nhiều, gia chủ vô dụng nên hai mẹ con tiếp tục tính toán, vì điều kiện không cho phép, chi phí vượt quá sức chịu đựng. — Phòng tắm rất tồi tàn.

Tôi muốn cải tạo, cho mẹ tôi phòng tắm sáng sủa, nhà vệ sinh có đèn chiếu sáng bên trong, thay nhà vệ sinh bằng bồn cầu để người già bớt mệt mỏi, không khí cũng dễ chịu hơn, lắp cửa thông gió. Mưa không dễ lạnh. Chủ yếu là do phòng trọ nằm cuối lối đi nên rất thấp so với mặt bằng chủ trọ, nơi sinh ra nhiều muỗi, bọ và ẩm thấp. Mẹ nói trên miệng: “Được rồi, chúng ta sẽ đến một ngôi nhà khác sau.” Nhưng ở thị trấn, chúng tôi biết khi nào sẽ có một ngôi nhà. Giống như ngày đó đã trôi qua …—— Ruan Qingfan

Leave a Comment

Your email address will not be published.